词典田禄
田禄
词语解释
田禄[ tián lù ]
⒈ 先秦卿大夫的俸给来自采地或公田,故称田禄。
⒉ 泛指俸禄。
引证解释
⒈ 先秦 卿大夫的俸给来自采地或公田,故称田禄。
引《礼记·曲礼下》:“无田禄者,不设祭器,有田禄者,先为祭服。”
孙希旦 集解“田禄者,大夫、士各有采地,无采地者,其禄亦皆出於公田之所入。”《东周列国志》第四八回:“蒯得 被 先克 以军事夺其田禄,中怀怨望。”
⒉ 泛指俸禄。
引《宋书·良吏传·阮长之》:“时郡县田禄,以芒种为断。此前去官者,则一年秩禄皆入后人,此后去官者,则一年秩禄皆入前人。”
《宋史·颜复传》:“復 因上五议,欲专其祠饗,优其田禄。”
相关词语
- jià tián架田
- tián shì田事
- jǐng yì tián井邑田
- tián chái kē zhì田柴科制
- chēng tián蛏田
- ràng lù让禄
- tián kēng shí田坑石
- shì tián士田
- tián shī田师
- shōu tián gǔ收田鼓
- fù lù赋禄
- tián yóu zǐ田油子
- kào tiān tián靠天田
- ràng tián让田
- xún yáng tián浔阳田
- tī róng jiē lù梯荣阶禄
- lù ér禄儿
- tián jùn yě lǎo田畯野老
- tián zhǐ田墌
- tián máo田毛
- lù bǐng禄禀
- shàn tián善田
- féi tián wò dì肥田沃地
- cháo tián潮田
- bān lù班禄
- tián dòng田垌
- tián héng xiào rén田横笑人
- wáng jiǎn zhì tián王翦置田
- tián lián qiān bó田连仟伯
- qiú lù求禄