词典田矢
田矢
词语解释
田矢[ tián shǐ ]
⒈ 射猎用的箭。
引证解释
⒈ 射猎用的箭。
引《周礼·考工记·矢人》:“兵矢、田矢五分,二在前、三在后。”
郑玄 注:“田矢,谓矰矢。”
孙诒让 正义:“茀矢矰矢,直言弋射,不言田猎,而云田矢者,弋射即是田猎也。”
相关词语
- jià tián架田
- tián shì田事
- jǐng yì tián井邑田
- shǐ sǐ wú èr矢死无贰
- tián chái kē zhì田柴科制
- chēng tián蛏田
- shǐ xià rú yǔ矢下如雨
- tián kēng shí田坑石
- shì tián士田
- tián shī田师
- shōu tián gǔ收田鼓
- tián yóu zǐ田油子
- kào tiān tián靠天田
- ràng tián让田
- xún yáng tián浔阳田
- shǐ sǐ bù èr矢死不二
- shǐ jìn bīng qióng矢尽兵穷
- tián jùn yě lǎo田畯野老
- tián zhǐ田墌
- tián máo田毛
- shǐ zhì juān qū矢志捐躯
- shàn tián善田
- féi tián wò dì肥田沃地
- cháo tián潮田
- tián dòng田垌
- tián héng xiào rén田横笑人
- wáng jiǎn zhì tián王翦置田
- tián lián qiān bó田连仟伯
- qīn dāng shǐ shí亲当矢石
- tà tián qì踏田器