词典条风
条风
词语解释
条风[ tiáo fēng ]
⒈ 东北风。一名融风,主立春四十五日。东风。一名明庶风,主春分四十五日。
引证解释
⒈ 东北风。一名融风,主立春四十五日。
引《山海经·南山经》:“﹝ 令邱之山 ﹞其南有谷焉,曰 中谷,条风自是出。”
郭璞 注:“东北风为条风。”
《淮南子·天文训》:“距日冬至四十五日条风至。”
高诱 注:“艮卦之风,一名融。”
《史记·律书》:“条风居东北,主出万物。条之言条治万物而出之,故曰条风。”
唐太宗 《正日临朝》诗:“条风开献节,灰律动初阳。”
⒉ 东风。一名明庶风,主春分四十五日。参见“八风”。
引《淮南子·墬形训》:“东方曰条风。”
高诱 注:“震气所生也,一曰明庶风。”
宋 周邦彦 《应天长·寒食》词:“条风布暖,霏雾弄晴,池塘徧满春色。”
明 汤显祖 《紫钗记·春日言怀》:“青韶印,看条风拂水,画燕迎门,年年春色倍还人。”
国语辞典
条风[ tiáo fēng ]
⒈ 本为立春时所吹的东北风,后多指春风。
引汉·无名氏〈古诗穆穆清风至〉诗:「青袍似春草,草长条风舒。」
宋·周邦彦〈应天长·条风布暖〉词:「条风布暖,霏雾弄晴,池塘遍满春色。」
相关词语
- chèn fēng zhuǎn péng趁风转篷
- sān tiáo zhú三条烛
- fēng xiǎn zī jīn风险资金
- rè dú fēng热毒风
- fēng xíng风形
- fēng huǒ xìng风火性
- jí yǔ bào fēng疾雨暴风
- fēng jī diàn hài风激电骇
- sōng fēng shí松风石
- fēng chéng huà xí风成化习
- zhuī fēng mì yǐng追风觅影
- fēng qīng yuè bái风清月白
- lián fēng廉风
- dōng fēng hán东风寒
- liè yè fēng裂叶风
- fēng zhāi风榸
- kàn fēng shǐ fān看风使帆
- qiè tiáo zi怯条子
- fēng tōng dào huì风通道会
- fēng gài风概
- dà fēng qǔ大风曲
- tōng fēng shè bèi通风设备
- zuò làng xīng fēng作浪兴风
- cóng fēng ér fú从风而服
- shù tiáo树条
- yíng fēng guān迎风观
- qī tiáo xián七条弦
- mǎn liǎn chūn fēng满脸春风
- qī lún fēng七轮风
- dǎ shùn fēng luó打顺风锣