词典汀葭
汀葭
词语解释
汀葭[ tīng jiā ]
⒈ 水边的芦苇。
引证解释
⒈ 水边的芦苇。
引南朝 齐 谢朓 《休沐重还丹阳道中》诗:“汀葭稍靡靡,江菼復依依。”
唐 陈子昂 《宿襄河驿浦》诗:“沙浦明如月,汀葭晦若秋。”
相关词语
- hú jiā胡葭
- jiān jiā yǐ yù兼葭倚玉
- jiān jiā zhī sī蒹葭之思
- lǜ tīng緑汀
- huí tīng回汀
- chuī jiā吹葭
- bí tīng鼻汀
- tīng yíng汀濙
- jiān jiā qiū shuǐ兼葭秋水
- ōu tīng鸥汀
- jiā guǎn葭管
- hè tīng鹤汀
- jiā tǎn葭菼
- jiā fà葭蕟
- jiān jiā yù shù蒹葭玉树
- jiān jiā yī rén蒹葭伊人
- hán tīng寒汀
- jiā sī葭思
- tīng xiàn汀线
- míng jiā鸣葭
- jiā lǜ葭律
- jiān jiā兼葭
- liǔ tīng柳汀
- xián jiā衔葭
- tīng yíng汀滢
- cháng tīng长汀
- tīng zhōu汀洲
- jiā fú zhī qíng葭莩之情
- yān tīng烟汀
- tīng pēn汀濆