词典听讲
听讲
词语解释
听讲[ tīng jiǎng ]
⒈ 听人讲授;上课。
英listen to a talk or a lecture; attend a lecture; sit in on a class;
引证解释
⒈ 听人讲授或讲演。
引南朝 宋 刘义庆 《世说新语·言语》:“刘尹 与 桓宣武 共听讲《礼记》。”
元 关汉卿 《玉镜台》第一折:“若不是聚生徒来听讲,怎留得这诗书万古传芳?”
明 王守仁 《传习录》卷下:“尝读先生《大学古本》序,不知所説何事;及来听讲许时,乃稍知大意。”
丁玲 《韦护》第二章八:“为什么要缺了课,在家里陪我玩?既然是诚心老远跑了来,又花了那么多的听讲费。”
国语辞典
听讲[ tīng jiǎng ]
⒈ 聆听授课或讲演。
引《西游记·第二四回》:「当日带领四十六个上界去听讲,留下两个绝小的看家。」
相关词语
- jiǎng pán zǐ讲盘子
- qīng ěr ér tīng倾耳而听
- jiǎng chén讲臣
- tīng tiān wěi mìng听天委命
- jiǎng shì讲士
- duì jiǎng diàn huà对讲电话
- jiǎng cháng讲场
- kǒu jiǎng shǒu huà口讲手画
- jiǎng xiào讲校
- wèn tīng问听
- xùn tīng讯听
- fèi jiǎng费讲
- jiǎng mēng讲蒙
- jiǎng chéng shuō gào讲呈说告
- jiǎng xùn讲训
- chán jiǎng禅讲
- jiǎng lǚ讲旅
- jiǎng wéi讲帷
- tīng yǔn听允
- kuī tīng窥听
- jiǎng yì讲益
- piān tīng piān yán偏听偏言
- yán tīng jì yòng言听计用
- jiǎng chén讲陈
- jiǎng chāo讲钞
- shí tīng时听
- jiǎng biàn讲辨
- jiǎng wéi讲闱
- chá tīng察听
- jiǎng jīn tóu讲斤头
