词典听受
听受
词语解释
听受[ tīng shòu ]
⒈ 听从接受。
引证解释
⒈ 听从接受。
引《汉书·艺文志》:“《书》者,古之号令,号令於众,其言不立具,则听受施行者弗晓。”
南朝 梁 任昉 《齐竟陵文宣王行状》:“公以为出言自口,驥騄不追,听受一谬,差以千里。”
唐 韦瓘 《周秦行纪》:“臣家 宛下,将归,失道。恐死豺虎,敢托命乞宿。太后幸听受。”
清 梁章鉅 《退庵随笔·躬行》:“所以贵乎高明直谅之师友,而勇於听受也。”
《二十年目睹之怪现状》第九三回:“兄弟有一句临别赠言的话,不知阁下可肯听受?”
国语辞典
听受[ tīng shòu ]
⒈ 听信。
引《汉书·卷三〇·艺文志》:「其言不立具,则听受施行者弗晓。」
《西游记·第二二回》:「那呆子闻言,喏喏听受。」
相关词语
- qīng ěr ér tīng倾耳而听
- shǒu wěi shòu dí首尾受敌
- tīng tiān wěi mìng听天委命
- jì gōng shòu jué计功受爵
- yù lóu shòu zhào玉楼受召
- chī shòu吃受
- shòu mín受民
- shòu hù受祜
- wèn tīng问听
- rěn jī shòu kě忍饥受渴
- shòu jìn受进
- xùn tīng讯听
- shòu yuè受月
- tīng yǔn听允
- shòu cháo受朝
- kuī tīng窥听
- piān tīng piān yán偏听偏言
- yán tīng jì yòng言听计用
- shòu míng受名
- mǐ ěr shòu jiào弭耳受教
- shí tīng时听
- yìng tiān shòu mìng应天受命
- kāi mén shòu tú开门受徒
- chá tīng察听
- shòu xī受息
- qiū tīng秋听
- bù tīng shǒu不听手
- qǐng gōng shòu shǎng请功受赏
- shòu sī受私
- móu tīng jì xíng谋听计行