词典听筒
听筒
词语解释
听筒[ tīng tǒng ]
⒈ 耳机。
英headphone; earphone; earpiece;
⒉ 电话机中一种使电的脉动或变化的电流转换成声音的装置。
英telephone receiver;
⒊ 听诊器。
英stethoscope;
引证解释
⒈ 即耳机。
引洪深 《冯大少爷·电影故事》:“适少年之电又至,生持听筒大声询问谁何,少年闻男子声,惊极,听筒失手而坠。”
茅盾 《子夜》七:“厂里来的电话!不知是吉是凶?当他拿起听筒的时候,不知不觉手也有点抖了。”
⒉ 听诊器的俗称。
国语辞典
听筒[ tīng tǒng ]
⒈ 电话机的受话机。
⒉ 听诊器的别称。参见「听诊器」条。
相关词语
- qīng ěr ér tīng倾耳而听
- tīng tiān wěi mìng听天委命
- wèn tīng问听
- xùn tīng讯听
- jīn tǒng金筒
- kè tǒng课筒
- tīng yǔn听允
- kuī tīng窥听
- niú pí tǒng牛皮筒
- piān tīng piān yán偏听偏言
- yán tīng jì yòng言听计用
- shí tīng时听
- chá tīng察听
- dì shī tǒng递诗筒
- qiū tīng秋听
- bù tīng shǒu不听手
- huáng zhú tǒng黄竹筒
- móu tīng jì xíng谋听计行
- gé bì tīng huà隔壁听话
- qiāng tǒng枪筒
- chén tīng宸听
- sǒng dòng tīng wén耸动听闻
- tīng cháo jī听朝鸡
- zhù tīng qì助听器
- yǐn tīng隐听
- tǒng zhōng bù筒中布
- shù shǒu tīng mìng束手听命
- dào tīng道听
- miàn tǒng面筒
- tǒng zhú bù筒竹布