词典亭午
亭午
词语解释
亭午[ tíng wǔ ]
⒈ 正午;中午。
例大车扬飞尘,亭午暗阡陌。——李白《古风》
英noon; midday;
引证解释
⒈ 正午。
引晋 孙绰 《游天台山赋》:“尔乃 羲和 亭午,游气高褰。”
宋 苏轼 《上巳出游随所见作句》诗:“三杯卯酒人径醉,一枕春睡日亭午。”
清 龚自珍 《尊隐》:“日之亭午,乃炎炎其光,五色文明。”
鲁迅 《集外集拾遗补编·辛亥游录》:“八月十七日晨,以舟趣 新步,曇而雨,亭午乃至。”
国语辞典
亭午[ tíng wǔ ]
⒈ 正午、中午。也作「庭午」。
引《文选·孙绰·游天台山赋》:「尔乃羲和亭午,游气高褰。」
《聊斋志异·卷一·王成》:「待至亭午,始渐燥。」
英语(literary) noon
相关词语
- sì tíng bā dàng四亭八当
- qiū tíng丘亭
- dìng wǔ lán tíng定武兰亭
- wǔ qiáo zhuāng午桥庄
- liè tíng列亭
- tíng gāo亭皐
- bàng wǔ gòu shān旁午构扇
- wǔ rì sān gōng午日三公
- lǚ tíng旅亭
- jīn mén tíng津门亭
- lóng tíng龙亭
- luó wǔ罗午
- jū tíng zhǔ居亭主
- jìn wǔ近午
- lán tíng chūn兰亭春
- guàn wǔ贯午
- wǔ shàng午上
- gē fēng tíng cháng歌风亭长
- wǔ yè zhōng午夜钟
- cháng tíng duǎn tíng长亭短亭
- hé jiāng tíng合江亭
- tíng mín亭民
- lǘ tíng闾亭
- yě shǐ tíng野史亭
- tíng jué亭决
- pò wǔ破午
- tíng yóu亭邮
- jīn chāng tíng金昌亭
- sān xiū tíng三休亭
- tíng tíng zhí lì亭亭植立