词典挺秀
挺秀
词语解释
挺秀[ tǐng xiù ]
⒈ 身材、树木等秀异出众。
英tall and graceful;
引证解释
⒈ 秀异出众;挺拔秀丽。
引晋 潘尼 《释奠颂》:“篤生上嗣,继期挺秀。”
明 无名氏 《鸣凤记·秋夜女工》:“人豪挺秀,邈焉寡儔,定应 荆 楚 旋歌奏。”
清 程麟 《此中人语·吕光复诗》:“今我师处仅留一纸,虽尘湮鼠囓,而字跡挺秀。”
郭小川 《秋日谈心》诗:“他年青的妻子 小庄,长得像绿竹一般挺秀。”
国语辞典
挺秀[ tǐng xiù ]
⒈ 卓立不群,秀美出众。
引《晋书·卷七五·王湛传·论曰》:「安期英姿挺秀,借甚一时。」
德语hochgewachsen, rank und schlank, stolz emporragen
相关词语
- chōng xiù冲秀
- sēn tǐng森挺
- shēn tǐng身挺
- xiù jǔ秀举
- cháo xiù朝秀
- gū tǐng孤挺
- fēng xiù丰秀
- qiáo qīng xiù乔清秀
- hēi xiù黑秀
- sēn xiù森秀
- qīng tǐng tǐng青挺挺
- shòu tǐng兽挺
- tǐng lù zǒu xiǎn挺鹿走险
- tǐng shēn dú chū挺身独出
- tǐng zhuó挺卓
- mù xiù méi qīng目秀眉清
- xiù máo秀毛
- shǔ xiù gōng tíng黍秀宫庭
- sān pǐn xiù cái三品秀才
- xiù dà秀大
- sān ěr xiù cái三耳秀才
- qī xiù凄秀
- dú xiù fēng独秀峰
- shén qīng gǔ xiù神清骨秀
- xiù chū bān háng秀出班行
- hóng xiù quán洪秀全
- xiù chǎn秀产
- cháng xiù长秀
- dōng nán zhī xiù东南之秀
- tiáo xiù条秀