词典听众
听众
词语解释
听众[ tīng zhòng ]
⒈ 听讲演、音乐或广播的人。
英audience; listeners;
引证解释
⒈ 听讲演、音乐或广播的人。
引《敦煌变文集·目连缘起变文》:“奉劝闻经诸听众,大须布施莫因循。”
宋 范仲淹 《睢阳戚寺丞》:“庠序之会,渐有伦次,见讲《春秋》,听众四十人。”
老舍 《出口成章·戏剧语言》:“带有诗意的语言能够给听众以弦外之音,好像给舞台留出一些空隙,耐人寻味。”
国语辞典
听众[ tīng zhòng ]
⒈ 聆听演说、演唱或广播的大众。
例如:「这次演讲,听众多达百人。」
相关词语
- gài zhòng概众
- qīng ěr ér tīng倾耳而听
- rén cái chū zhòng人材出众
- tīng tiān wěi mìng听天委命
- sān rén wèi zhòng三人为众
- qún zhòng yùn dòng群众运动
- wèn tīng问听
- xùn tīng讯听
- guǎng tíng dà zhòng广庭大众
- jīng qún dòng zhòng惊群动众
- zhòng míng众明
- tīng yǔn听允
- zhòng quǎn fèi shēng众犬吠声
- shǎng yī quàn zhòng赏一劝众
- kuī tīng窥听
- piān tīng piān yán偏听偏言
- zhòng guǎ xuán jué众寡悬绝
- yán tīng jì yòng言听计用
- shí tīng时听
- zào yán huò zhòng造言惑众
- liǎn zhòng敛众
- gōng zhī yú zhòng公之于众
- chá tīng察听
- zhòng tóng fēn众同分
- qiū tīng秋听
- dú zhòng读众
- bù tīng shǒu不听手
- móu tīng jì xíng谋听计行
- gé bì tīng huà隔壁听话
- shī zhòng师众