词典统称
统称
词语解释
统称[ tǒng chēng ]
⒈ 总括起来叫。
例武昌、汉口和汉阳常统称为武汉。
英be called by a joint name;
统称[ tǒng chēng ]
⒈ 总称;总的称呼。
英a general designation;
引证解释
⒈ 总的名称。
引清 俞樾 《茶香室丛钞·巫山十二峰名》:“吴山 火德庙 前,俊石十二,玲瓏瘦削,如山峰离立,各以形象名之:曰笔架,曰香炉,曰棋盘……统称曰 巫山 十二峰。”
国语辞典
统称[ tǒng chēng ]
⒈ 总称。
例如:「陶器和瓷器统称为『陶瓷』。」
相关词语
- yí chēng遗称
- chēng mù称慕
- jià chēng价称
- zhēn chēng贞称
- chuàng yè chuí tǒng创业垂统
- jiàn tǒng建统
- ròu chēng肉称
- fù tǒng附统
- chuán tǒng cí lèi传统词类
- móu sè chuǎi chèn侔色揣称
- huī chēng徽称
- chēng jīn zhù liǎng称斤注两
- biǎo chēng表称
- mào chēng冒称
- duō yàng tǒng yī多样统一
- jué tǒng絶统
- liáng chēng良称
- bǎi chēng百称
- chēng ài称爱
- dòu chēng斗称
- hū chēng呼称
- diǎn tóu chēng shì点头称是
- quán chēng权称
- dá chēng达称
- róng chēng荣称
- lǐ chēng理称
- biàn tǒng变统
- tǒng chóu jiān gù统筹兼顾
- miàn chēng面称
- néng bù chèn guān能不称官