词典通范
通范
词语解释
通范[ tōng fàn ]
⒈ 普遍的标准。
引证解释
⒈ 普遍的标准。
引宋 程大昌 《考古编·年四十而见恶焉》:“自童年进修,积至四十,在 孔子 以身立教,则为不惑;在世人通范,则为强仕。”
相关词语
- sì tōng wǔ dá四通五达
- tōng zūn通尊
- tōng yōu gòng huàn通忧共患
- jù tōng kē剧通科
- fēng tōng dào huì风通道会
- shuò xué tōng rú硕学通儒
- tōng fēng shè bèi通风设备
- liù chǎng tōng tóu六场通头
- tōng rú shuò xué通儒硕学
- chí fàn驰范
- tōng wū通屋
- léi shì tōng hǎo累世通好
- dá tōng达通
- tōng lǜ通律
- fàn mín范民
- tōng tuō bù jū通脱不拘
- tōng jīn dá gǔ通今达古
- gōu tōng钩通
- tōng xī dài通犀带
- tōng tiān sǔn通天笋
- dèng tōng shān邓通山
- tōng shēn通深
- tōng yí通移
- tōng xiè通谢
- tōng shí dá wù通时达务
- tōng zhǔn通准
- tōng yōu bó shì通幽博士
- tōng rú dá shí通儒达识
- tōng xùn lù通讯録
- gé fàn格范