词典童羖
童羖
词语解释
童羖[ tóng gǔ ]
⒈ 无角的公羊。喻决无的事物。
引证解释
⒈ 无角的公羊。喻决无的事物。
引《诗·小雅·宾之初筵》:“由醉之言,俾出童羖。”
毛 传:“羖羊不童也。”
陈奂 传疏:“今醉之言不中礼法,或有从而谓之,彼醉者推其类,必使羖羊物变而无角,谓出此童羖,以止饮酒。”
唐 元稹 《晚宴湘亭》诗:“甘心出童羖,须一尽时荒。”
宋 苏轼 《补龙山文》:“歌《诗》寧择,请歌《相鼠》,罚此陋人,‘俾出童羖。’”
相关词语
- sān chǐ tóng méng三尺童蒙
- xiān tóng xiān nǚ仙童仙女
- gēng tóng耕童
- què lǎo hái tóng却老还童
- jiǎo tóng zhī gē狡童之歌
- bǎng tóng榜童
- mí tóng迷童
- sān chǐ tóng zǐ三尺童子
- shén jī tóng神鸡童
- chōng tóng冲童
- chǐ huō tóu tóng尺豁头童
- xuě shān tóng zǐ雪山童子
- ér tóng wén xué儿童文学
- jīn tóng津童
- péng tóng搒童
- huáng tóng bái diān黄童白颠
- nòng tóng弄童
- kāi jūn tóng开君童
- rèn shèng tóng任圣童
- gē tóng歌童
- nài tóng ér耐童儿
- fǎn lǎo chéng tóng反老成童
- tóng zǐ kē童子科
- tóng ái童騃
- wǔ gǔ pí五羖皮
- pú tóng仆童
- sān jiǎo tóng三角童
- tóng zǐ láng童子郎
- fǎn lǎo huán tóng反老还童
- tóng mù童牧