词典童昏
童昏
词语解释
童昏[ tóng hūn ]
⒈ 愚昧无知。
⒉ 指年幼无知者。
引证解释
⒈ 愚昧无知。
引《国语·晋语四》:“聋聵不可使听,童昏不可使谋。”
韦昭 注:“童,无智;昏,闇乱也。”
晋 陆机 《演连珠》之二六:“利尽万物,不能叡童昏之心。”
唐 韩愈 《上考功崔虞部书》:“求人之所甚利,其为不可,虽童昏实知之。”
严复 《译<天演论>自序》:“祖父虽圣,何救子孙之童昏也哉!”
⒉ 指年幼无知者。
引《诗·郑风·褰裳》“狂童之狂也且” 毛 传:“狂行童昏所化也。”
孔颖达 疏:“童昏,谓年在幼童,昏闇无知。”
《隋书·李谔传》:“閭里童昏,贵游总丱,未窥六甲,先制五言。”
国语辞典
童昏[ tóng hūn ]
⒈ 年幼无知。后用以比喻愚昧无知的人。也作「僮昏」。
引《文选·陆机·演连珠五〇首之二八》:「利尽万物,不能叡童昏之心。」
相关词语
- sān chǐ tóng méng三尺童蒙
- lài hūn赖昏
- xiān tóng xiān nǚ仙童仙女
- hūn tóu dǎ nǎo昏头打脑
- gēng tóng耕童
- tiān hūn dì cǎn天昏地惨
- hūn zǐ昏子
- què lǎo hái tóng却老还童
- hūn tóu dā nǎo昏头搭脑
- jiǎo tóng zhī gē狡童之歌
- bǎng tóng榜童
- hēi dì hūn tiān黑地昏天
- mí tóng迷童
- sān chǐ tóng zǐ三尺童子
- shén jī tóng神鸡童
- chōng tóng冲童
- zǎo gāo hūn dùn枣膏昏钝
- míng hūn冥昏
- chǐ huō tóu tóng尺豁头童
- xuě shān tóng zǐ雪山童子
- ér tóng wén xué儿童文学
- jīn tóng津童
- péng tóng搒童
- hūn mào昏瞀
- huáng hūn liàn黄昏恋
- huáng tóng bái diān黄童白颠
- tóu hūn nǎo mèn头昏脑闷
- hūn bì昏愎
- nòng tóng弄童
- kāi jūn tóng开君童