词典通津
通津
词语解释
通津[ tōng jīn ]
⒈ 四通八达之津渡。
⒉ 喻显要的职位。
引证解释
⒈ 四通八达之津渡。
引《梁书·武帝纪上》:“追奔逐北,奄有通津。”
唐 皇甫冉 《西陵寄灵一上人》诗:“西陵 遇风处,自古是通津。”
明 邢昉 《雨后山家始见桃花》诗:“閒宜临浅水,暖欲傍通津。”
⒉ 喻显要的职位。
引晋 陶潜 《咏三良》:“弹冠乘通津,但惧时我遗。”
唐 司空图 《榜下》诗:“三十功名志未伸,初将文字竞通津。”
相关词语
- sì tōng wǔ dá四通五达
- tōng zūn通尊
- tōng yōu gòng huàn通忧共患
- jù tōng kē剧通科
- fēng tōng dào huì风通道会
- shuò xué tōng rú硕学通儒
- tōng fēng shè bèi通风设备
- liù chǎng tōng tóu六场通头
- tōng rú shuò xué通儒硕学
- tōng wū通屋
- qiān niú jīn牵牛津
- léi shì tōng hǎo累世通好
- dá tōng达通
- tōng lǜ通律
- tōng tuō bù jū通脱不拘
- tōng jīn dá gǔ通今达古
- gōu tōng钩通
- tōng xī dài通犀带
- tōng tiān sǔn通天笋
- dèng tōng shān邓通山
- tōng shēn通深
- tōng yí通移
- tōng xiè通谢
- tōng shí dá wù通时达务
- lóng jīn nǚ龙津女
- tiān jīn dà xué天津大学
- lóng jīn qiáo龙津桥
- tōng zhǔn通准
- jīn qú津衢
- jīn lì津吏