词典通禁
通禁
词语解释
通禁[ tōng jìn ]
⒈ 通行的禁令。
引证解释
⒈ 通行的禁令。
引明 刘基 《郁离子·刑赦》:“法有二:有古今之通禁,有一代之私禁。”
相关词语
- sì tōng wǔ dá四通五达
- jīn dié禁牒
- tōng zūn通尊
- jìn bào jìng luàn禁暴静乱
- tōng yōu gòng huàn通忧共患
- jù tōng kē剧通科
- xīn jìn新禁
- jìn bào zhèng luàn禁暴正乱
- fēng tōng dào huì风通道会
- shuò xué tōng rú硕学通儒
- tōng fēng shè bèi通风设备
- liù chǎng tōng tóu六场通头
- tōng rú shuò xué通儒硕学
- jīn zhù禁住
- céng jìn层禁
- jīn lóu禁楼
- tōng wū通屋
- jīn mài禁佅
- sī jìn私禁
- jīn chén禁宸
- léi shì tōng hǎo累世通好
- dá tōng达通
- jīn fāng禁坊
- jīn fǔ禁府
- tōng lǜ通律
- jīn wéi mén禁围门
- tōng tuō bù jū通脱不拘
- lì zhí jìn jiǎn例直禁简
- tōng jīn dá gǔ通今达古
- gōu tōng钩通