词典通考
通考
词语解释
通考[ tōng kǎo ]
⒈ 汇总考核古今典章制度依次叙述的书籍,常以通考名之。如元代马端临的《文献通考》。清人徐乾学的《读礼通考》等。亦作《文献通考》的简称。
英encyclopedia dealing with biographical notes;
引证解释
⒈ 典志体史书的一种。以记载古今典章制度源流为主。如 元 马端临 《文献通考》、 清 徐乾学 《读礼通考》、 清 秦蕙田 《五礼通考》之类。唯《文献通考》常简称《通考》。
⒉ 谓全面考证。
引明 李时珍 《本草纲目·禽三·伯劳》:“今通考其得失:王 説已谬,不必致辩。”
国语辞典
通考[ tōng kǎo ]
⒈ 《文献通考》的简称。参见「文献通考」条。
⒉ 会通古今,依次叙述的书,多以通考为名。如马端临的《文献通考》。
相关词语
- sì tōng wǔ dá四通五达
- kǎo chǔ考楚
- tōng zūn通尊
- jù kǎo具考
- tōng yōu gòng huàn通忧共患
- jù tōng kē剧通科
- fēng tōng dào huì风通道会
- shuò xué tōng rú硕学通儒
- tōng fēng shè bèi通风设备
- liù chǎng tōng tóu六场通头
- tōng rú shuò xué通儒硕学
- kǎo xíng考行
- kǎo chéng考成
- tōng wū通屋
- kǎo zhì考秩
- léi shì tōng hǎo累世通好
- dá tōng达通
- tōng lǜ通律
- kǎo míng zé shí考名责实
- tōng tuō bù jū通脱不拘
- kǎo jiǎn考检
- tōng jīn dá gǔ通今达古
- gōu tōng钩通
- kǎo yōng考庸
- kǎo lì考立
- tōng xī dài通犀带
- tōng tiān sǔn通天笋
- dèng tōng shān邓通山
- kǎo bù考步
- tōng shēn通深