词典童男
童男
词语解释
童男[ tóng nán ]
⒈ 未**过的男子。
英virgin boy;
⒉ 未长大成人的男子。
英boy under age;
引证解释
⒈ 男孩。
引《后汉书·祭祀志下》:“舞者用童男十六人。”
晋 傅玄 《云中白子高行》:“童女掣电策,童男挽雷车。”
《宋史·礼志五》:“择童男十三岁下,十岁上者二十八人。”
⒉ 指没有**经历的男子。
引唐 吕岩 《七言》之一〇五:“武氏 死时应室女, 陈王 没后是童男。”
国语辞典
童男[ tóng nán ]
⒈ 未成年的男孩。
引《乐府诗集·卷六三·杂曲歌辞三·晋·傅玄·云中白子高行》:「童女掣电,童男挽雷车。」
⒉ 未曾有性行为的男子。
英语virgin male
法语homme vierge
相关词语
- sān chǐ tóng méng三尺童蒙
- nán dà dāng hūn男大当婚
- xiān tóng xiān nǚ仙童仙女
- gēng tóng耕童
- nán shì nǚ jiā男室女家
- lù nǚ hóng nán緑女红男
- què lǎo hái tóng却老还童
- jiǎo tóng zhī gē狡童之歌
- bǎng tóng榜童
- xuè xìng nán ér血性男儿
- nán jī男畿
- mí tóng迷童
- sān chǐ tóng zǐ三尺童子
- shén jī tóng神鸡童
- chōng tóng冲童
- nán lái nǚ wǎng男来女往
- nán shì男事
- chǐ huō tóu tóng尺豁头童
- gēng nán耕男
- xuě shān tóng zǐ雪山童子
- ér tóng wén xué儿童文学
- jīn tóng津童
- péng tóng搒童
- fó nán佛男
- huáng tóng bái diān黄童白颠
- nán dà xū hūn男大须婚
- nòng tóng弄童
- kāi jūn tóng开君童
- yī suǒ dé nán一索得男
- pō nán pō nǚ泼男泼女