词典童骑
童骑
词语解释
童骑[ tóng qí ]
⒈ 骑马的僮仆。
引证解释
⒈ 骑马的僮仆。
引《汉书·张敞传》:“长安市 偷盗尤多…… 敞 既视事,求问 长安 父老,偷盗酋长数人,居皆温厚,出从童骑,閭里以为长者。”
颜师古 注:“童骑,以童奴为骑而自从也。”
《新唐书·崔从传》:“田弘正 请以五百骑从,辞之,惟童骑十数,疾趋镇。”
《新唐书·李靖传》:“萧铣 据 江陵,詔 靖 安辑,从数童骑道 金州。”
相关词语
- sān chǐ tóng méng三尺童蒙
- mǎ qí dèng马骑镫
- luó qí逻骑
- xiān tóng xiān nǚ仙童仙女
- gēng tóng耕童
- chāo qí钞骑
- jié sì lián qí结驷连骑
- shàn qí善骑
- gōng qí弓骑
- máo qí旄骑
- qí lóu骑楼
- què lǎo hái tóng却老还童
- jiǎo tóng zhī gē狡童之歌
- bǎng tóng榜童
- mí tóng迷童
- sān chǐ tóng zǐ三尺童子
- páng qí旁骑
- shén jī tóng神鸡童
- chōng tóng冲童
- xiāng lún bǎo qí香轮宝骑
- chǐ huō tóu tóng尺豁头童
- lán qí栏骑
- xuě shān tóng zǐ雪山童子
- ér tóng wén xué儿童文学
- jīn tóng津童
- péng tóng搒童
- huáng tóng bái diān黄童白颠
- róng qí戎骑
- biān qí边骑
- nòng tóng弄童