词典桐孙
桐孙
词语解释
桐孙[ tóng sūn ]
⒈ 桐树新生的小枝。北周庾信《咏树》:“枫子留为式,桐孙待作琴。”唐周贺《赠神遘上人》诗:“草履蒲团山意存,坐看庭木长桐孙。”后以“桐孙”称美他人子孙。参见“孙枝”。
⒉ 指琴。
引证解释
⒈ 桐树新生的小枝。后以“桐孙”称美他人子孙。参见“孙枝”。
引北周 庾信 《咏树》:“枫子留为式,桐孙待作琴。”
唐 周贺 《赠神遘上人》诗:“草履蒲团山意存,坐看庭木长桐孙。”
⒉ 指琴。
引宋 苏轼 《次韵和王巩》:“知音必无人,坏壁掛桐孙。”
宋 陆游 《杂题》诗之二:“山家贫甚亦支撑,时抚桐孙一再行。”
相关词语
- sūn jìng bì hù孙敬闭户
- huāng zǐ chán sūn荒子孱孙
- xuán xuán sūn玄玄孙
- sūn zhōng shān孙中山
- sūn gòng fèng孙供奉
- shén sūn神孙
- mén sūn门孙
- lǐ sūn理孙
- lóng zǐ lóng sūn龙子龙孙
- niè sūn孽孙
- tóng huá bù桐华布
- tóng yè zhī xìn桐叶之信
- sūn cí孙辞
- tóng huá yān桐华烟
- jiǎn tóng剪桐
- léi tóng雷桐
- hā dé sūn hé哈得孙河
- hú tóng lèi胡桐泪
- sūn xī孙息
- bì tóng bēi碧桐杯
- sūn jīn孙金
- fù chuáng zhī sūn负床之孙
- sūn zǐ bīng fǎ孙子兵法
- nèi wài sūn内外孙
- yí fù sūn遗腹孙
- huáng dì zǐ sūn黄帝子孙
- kū tóng枯桐
- lǜ tóng緑桐
- shì sūn士孙
- wú tóng wěi梧桐尾