词典童颜
童颜
词语解释
童颜[ tóng yán ]
⒈ 儿童红润的面色,多指年虽老而脸色像幼童一样润泽。
例鹤发童颜。
英ruddy complexion;
引证解释
⒈ 儿童的容颜。亦谓红润如儿童的容颜。
引南朝 宋 鲍照 《萧史曲》:“萧史 爱长年, 嬴女 吝童颜。”
唐 孟浩然 《清明日宴梅道士房》诗:“童颜若可驻,何惜醉流霞。”
《三国演义》第一回:“因入山采药,遇一老人,碧眼童颜。”
清 袁枚 《万松书院》诗:“我昔来肄业,弱冠方童颜。”
国语辞典
童颜[ tóng yán ]
⒈ 年老而面色润泽如孩童一般。
引南朝宋·鲍照〈萧史曲〉:「萧史爱少年,嬴女吝童颜。」
相关词语
- sān chǐ tóng méng三尺童蒙
- jì yán wú suǒ寄颜无所
- xiān tóng xiān nǚ仙童仙女
- yán dān bìn lǜ颜丹鬓緑
- kàng yán gāo yì抗颜高议
- gēng tóng耕童
- zhù yán yì shòu驻颜益寿
- lù bìn zhū yán緑鬓朱颜
- yán qià颜帢
- lù bìn hóng yán緑鬓红颜
- yán fǎ颜法
- hóng yán àn lǎo红颜暗老
- xī zhǐ chéng yán希旨承颜
- guǎng gào yán liào广告颜料
- què lǎo hái tóng却老还童
- hé yán shuō sè和颜说色
- záo yán huài凿颜坏
- jiǎo tóng zhī gē狡童之歌
- bǎng tóng榜童
- yán shén shān颜神山
- wú yán luò sè无颜落色
- méi yán lào shǎi没颜落色
- mí tóng迷童
- sān chǐ tóng zǐ三尺童子
- miǎn yán rén miàn靦颜人面
- shén jī tóng神鸡童
- bì xī nú yán婢膝奴颜
- chōng tóng冲童
- chǐ huō tóu tóng尺豁头童
- xuě shān tóng zǐ雪山童子