词典童真
童真
词语解释
童真[ tóng zhēn ]
⒈ 犹童贞。
⒉ 佛教语。指受过十戒的沙弥。
⒊ 幼稚天真。
引证解释
⒈ 犹童贞。
引南朝 宋 傅亮 《文殊师利赞》:“在昔龙种,今也童真。”
南朝 陈 徐陵 《五愿上智者禅师书》:“四愿童真出家,如法奉戒。”
⒉ 佛教语。指受过十戒的沙弥。
引唐 玄应 《一切经音义》卷五:“童真,是沙弥别名。”
⒊ 幼稚天真。
引臧克家 《“五四”以来新诗发展的一个轮廓》:“母爱与童真的歌颂与倾心之外,社会意义的主题触及到的很少。”
国语辞典
童真[ tóng zhēn ]
⒈ 小孩天真无邪。
⒉ 沙弥的别名。参见「沙弥」条。
引唐·释玄应《一切经音义·卷五·央掘魔罗经·卷二》:「童真是沙弥别名。」
英语childishness, naivete
法语puérilité, naïveté
相关词语
- sān chǐ tóng méng三尺童蒙
- dǐng zhēn xù má顶真续麻
- xiān tóng xiān nǚ仙童仙女
- gēng tóng耕童
- zhēn qīn jiǔ真钦酒
- jiā zhēn lín tuó迦真邻陀
- yàn zhēn验真
- què lǎo hái tóng却老还童
- jiǎo tóng zhī gē狡童之歌
- bǎng tóng榜童
- zhēn niáng mù真娘墓
- mí tóng迷童
- sān chǐ tóng zǐ三尺童子
- zhēn jiào真教
- tàn zhēn探真
- shén jī tóng神鸡童
- zhēn shèng zhǔ真圣主
- chōng tóng冲童
- háo zhōu zhēn rén濠州真人
- qīng zhēn青真
- chǐ huō tóu tóng尺豁头童
- xuě shān tóng zǐ雪山童子
- ér tóng wén xué儿童文学
- zhēn wén真文
- jīn tóng津童
- zhēn jīn liè huǒ真金烈火
- péng tóng搒童
- huáng tóng bái diān黄童白颠
- míng zhēn冥真
- fǎn zhēn反真