词典投窜
投窜
词语解释
投窜[ tóu cuàn ]
⒈ 逃匿。
⒉ 放逐,流放。
引证解释
⒈ 逃匿。
引《晋书·庾亮传》:“亮 明日又泥首谢罪,乞骸骨,欲闔门投窜山海。”
《敦煌曲子词·酒泉子》:“长枪短剑如麻乱,争奈失计无投窜。”
宋 苏辙 《迎寄王适》诗:“投窜千山恨不深,扁舟夏涉气如蒸。”
⒉ 放逐,流放。
引唐 柳宗元 《上广州赵宗儒尚书陈情启》:“顷以党与进退,投窜 零陵。”
宋 秦观 《国论》:“陛下即位以来,图任元老,眷礼名儒,屏弃姦臣,投窜刻吏。”
明 文徵明 《送提学副使序》:“夫既已得罪,则投窜摧辱,有所不辞。”
相关词语
- wěi zhòng tóu jiān委重投艰
- kān cuàn刊窜
- qiān cuàn迁窜
- qíng cuàn黥窜
- ruò luǎn tóu shí若卵投石
- yǐ jiāo tóu qī以胶投漆
- tóu mèi yuán gē投袂援戈
- qì jiǎ tóu gē弃甲投戈
- jiù fén tóu xīn救焚投薪
- tóu jiān dǐ xì投间抵隙
- wàng mén tóu zhǐ望门投止
- qì yì xiāng tóu气谊相投
- sì qī tóu jiāo似漆投胶
- tóu sǐ投死
- tóu xiāng投香
- jiǔ tóu九投
- fēn cuàn分窜
- dà tóu大投
- tóu xīn投心
- qī cuàn栖窜
- tóu zhāi投斋
- láng bēn shǔ cuàn狼奔鼠窜
- hài cuàn骇窜
- qíng tóu yì zuǐ情投意忺
- tóu tǐ投体
- àn tóu暗投
- jù tóu句投
- fú cuàn伏窜
- cuàn xuē窜削
- cuàn yì窜轶