词典头童齿豁
头童齿豁
词语解释
头童齿豁[ tóu tóng chǐ huò ]
⒈ 头秃齿缺。形容衰老。
引证解释
⒈ 头秃齿缺。形容衰老。
引唐 韩愈 《进学解》:“头童齿豁,竟死何裨!”
宋 陈师道 《别圆澄禅师》诗:“此去他来尚有缘,头童齿豁恐无年。”
清 刘献廷 《广阳杂记》卷三:“屈指计之,二十六年矣, 瑞臣 虎文 皆作古人,予与 小谢 亦头童齿豁。”
国语辞典
头童齿豁[ tóu tóng chǐ huò ]
⒈ 童,原指山无草木。头童,形容人秃头。豁,破缺。头童齿豁形容人头秃齿缺,年老体衰的样子。唐·韩愈〈进学解〉:「头童齿豁,竟死何裨。」清·纪盷也作「齿豁头童」。
引《阅微草堂笔记·卷三·滦阳消夏录三》:「渐至头童齿豁,渐至伛偻劳嗽,涕泪涎沫,秽不可近。」
近老态龙钟
反返老还童 年富力强
相关词语
- shí tóu tiān piě十头添撇
- mò tóu末头
- huò zhǒng tóu祸种头
- sān chǐ tóng méng三尺童蒙
- jiāo jǐng bìng tóu交颈并头
- jiē tóu yǐng xì街头影戏
- bái tóu xíng白头行
- liè bǎ tóu劣把头
- huò dàng豁荡
- huī huō恢豁
- huà jiǎo miáo tóu画角描头
- huō mù豁目
- chī jiàn tóu吃剑头
- cáng tóu kàng nǎo藏头亢脑
- chuí tóu tà yì垂头拓翼
- yāo tóu鴢头
- jiǎ cháng tóu贾长头
- chī tóu zhù螭头柱
- xiān tóng xiān nǚ仙童仙女
- hūn tóu dǎ nǎo昏头打脑
- chú tou yǔ锄头雨
- māo tóu zhú猫头竹
- suō tóu suō jiǎo缩头缩脚
- zhí tóu lǎo hǔ直头老虎
- niǔ tóu biè xiàng扭头别项
- liù chǎng tōng tóu六场通头
- wō jiǎo yíng tóu蜗角蝇头
- gēng tóng耕童
- sì rù tóu四入头
- yún tóu zi云头子