词典拖绅
拖绅
词语解释
拖绅[ tuō shēn ]
⒈ 亦作“拖绅”。
⒉ 引大带于朝服之上。
⒊ 借指大臣生病。
⒋ 指绶带。
引证解释
⒈ 亦作“拕绅”。
⒉ 引大带于朝服之上。
引《论语·乡党》:“疾,君视之,东首,加朝服,拖绅。”
拖, 唐 石经本作“扦”。 朱熹 集注:“病卧不能著衣束带,又不可以褻服见君,故加朝衣於身,又引大带於上也。”
《汉书·龚胜传》:“胜 称病篤,为牀室中户西南牖下,东首加朝服拕绅。”
⒊ 借指大臣生病。
引唐 柳宗元 《祭李中丞文》:“拖绅遽闻,卷衣已復。”
唐 刘禹锡 《许给事见示哭工部刘尚书诗因命同作》:“荣耀初题剑,清羸已拖绅。”
⒋ 指绶带。
引《初刻拍案惊奇》卷二二:“舵牙当执板,茧缆是拖绅,这是荣耀的下梢头。”
相关词语
- tuō dì jǐn拖地锦
- kāi míng shēn shì开明绅士
- zhān shàng tuō máo毡上拖毛
- jìn shēn lù缙绅録
- tuō láo dòng拖牢洞
- nì shēn逆绅
- shǔ tuō cháng鼠拖肠
- shì shēn míng liú士绅名流
- chuí zhū tuō zǐ垂朱拖紫
- miǎn shēn冕绅
- jìn shēn biàn lǎn缙绅便览
- tuō qīng yū zǐ拖青纡紫
- tuō tiān sǎo dì拖天扫地
- quán shēn泉绅
- dài shuǐ tuō ní带水拖泥
- jìn shēn xiān shēng缙绅先生
- yāo jīn tuō zǐ腰金拖紫
- huáng shēn黄绅
- tī lǐ tuō luò踢里拖落
- shū shēn书绅
- chī shǔ tuō jiāng痴鼠拖姜
- tuō jiāng dài shuǐ拖浆带水
- chuí shēn zhèng hù垂绅正笏
- chuí shēn垂绅
- zhuài xiàng tuō xī拽象拖犀
- héng tuō dào zhuāi横拖倒拽
- zhuài bù tuō má拽布拖麻
- tuō rì qì拖日气
- shēng zhuài huó tuō生拽活拖
- shēng zhuài sǐ tuō生拽死拖