词典土俑
土俑
词语解释
土俑[ tǔ yǒng ]
⒈ 古代用泥土烧制的殉葬的偶人。
引证解释
⒈ 古代用泥土烧制的殉葬的偶人。
引鲁迅 《书信集·致郑振铎》:“再选 六朝 及 唐 之土俑,托善画者用线条描下。”
相关词语
- tǔ máo土毛
- yì tǔ邑土
- tǔ rǎng jiāo tǐ土壤胶体
- fēn máo liè tǔ分茅列土
- tǔ fēng土蠭
- tǔ tú土涂
- yī tǔ依土
- tǔ mù bā土木八
- tǔ gōng土功
- jiě tǔ解土
- gāo tǔ膏土
- chuān tǔ川土
- fēi tǔ zhú ròu飞土逐肉
- tǔ nán土难
- xiāng tǔ zhì乡土志
- máo shì tǔ jiē茅室土阶
- tǔ jí土籍
- tǔ yàn土隁
- lěi tǔ zhì shān累土至山
- huà tǔ fēn gòng画土分贡
- tǔ lóng chú gǒu土龙刍狗
- tàng tǔ niú趟土牛
- póu tǔ jù hè抔土巨壑
- yī póu zhī tǔ一抔之土
- tǔ mù zhī huò土木之祸
- dōng tǔ jiǔ zǔ东土九祖
- gǎi tǔ改土
- tǔ yè土业
- tǔ ǒu méng jīn土偶蒙金
- tǔ zhōng zhái土中宅