词典忘年
忘年
词语解释
忘年[ wàng nián ]
⒈ 忘记年月。
⒉ 不拘年龄、行辈、以德才相敬慕。
引证解释
⒈ 忘记年月。
引《庄子·齐物论》:“忘年忘义,振於无竟。”
成玄英 疏:“夫年者,生之所禀也,既同於生死,所以忘年也。”
唐 元结 《无为洞口作》诗:“洞旁山僧皆学禪,无求无欲亦忘年。”
清 李世熊 《独松》诗:“上友不羈云,下友忘年石。”
⒉ 不拘年龄、行辈、以德才相敬慕。
引《初学记》卷十八引 晋 张隐 《文士传》:“禰衡 有逸才,少与 孔融 交。时 衡 未满二十,而 融 已五十,敬 衡 才秀,忘年殷勤。”
《北史·序传》:“宽 当时位望,又与 大师 年事不侔,初见,言未及终,便改容加敬……每於私室接遇,恒尽忘年之欢。”
宋 苏辙 《追和张公安道赠别绝句一首》引:“是时, 张公 安道 守 成都,一见以国士相许,自尔遂结忘年之契。”
郭沫若 《屈原》第一幕:“我愿意永远和你做一个忘年的朋友。”
国语辞典
忘年[ wàng nián ]
⒈ 忘掉年岁。
引《庄子·齐物论》:「忘年忘义,振于无竟,故寓诸无竟。」
唐·元结〈无为洞口作〉诗:「洞傍山僧皆学禅,无求无欲亦忘年。」
⒉ 不分年龄。
引《北史·卷一〇〇·序传》:「每于私室接遇,恒尽忘年之欢。」
《幼学琼林·卷二·朋友宾主类》:「心志相孚为莫逆,老幼相交曰忘年。」
相关词语
- bàn miàn bù wàng半面不忘
- gōng ěr wàng sī公耳忘私
- nián suǒ年所
- yí chòu qiān nián遗臭千年
- jiàng nián降年
- gāo liáng nián shǎo膏粱年少
- è shào nián恶少年
- yǒu nián wú yuè有年无月
- jiǔ nián zhī xù九年之蓄
- jì gōng wàng guò记功忘过
- nián yān shì yuǎn年湮世远
- wàng xíng zhī jiāo忘形之交
- lè ér wàng sǐ乐而忘死
- lè dào wàng jī乐道忘饥
- guó ěr wàng jiā国耳忘家
- fàng nián xué放年学
- rén dào zhōng nián人到中年
- cháng ān shào nián长安少年
- nián jiǔ rì shēn年久日深
- zhī ān wàng wēi知安忘危
- nián mào cè年貌册
- xiāng nián乡年
- fēng nián bǔ bài丰年补败
- lǚ nián履年
- nián shì年世
- nián lǜ年律
- wàng shēng shě sǐ忘生舍死
- diāo nián雕年
- guì rén shàn wàng贵人善忘
- chí nián驰年
