词典魏碑
魏碑
词语解释
魏碑[ wèi bēi ]
⒈ 北朝碑刻的统称,其特点是笔力、字体强劲,是后世书法的一种楷模。
英tablet inscriptions of the Northern Dynasties (386-581);
引证解释
⒈ 对 北朝 文字刻石的通称。亦指刻石文字的书体。其书法以 北魏 为最,造型方峻,方圆兼备,尚存隶意,结构精严,笔力沉着凝重,开 隋 唐 楷法先河。
国语辞典
魏碑[ wèi bēi ]
⒈ 元魏时代碑刻的统称。书法大都结构严整,笔力强劲,其中以北魏水准最高,为后世书法典范之一。
德语Tafelinschriften aus der Zeit der Nördlichen Dynastien
相关词语
- huà dù sì bēi化度寺碑
- wèi wáng chí魏王池
- xī ān bēi lín西安碑林
- bēi xiàng碑像
- mó yá bēi磨崖碑
- dé bēi德碑
- xīn chí wèi què心驰魏阙
- wèi quē xīn魏阙心
- dé zhèng bēi德政碑
- miào táng bēi庙堂碑
- yí ài bēi遗爱碑
- lóng cáng sì bēi龙藏寺碑
- dǎng rén bēi党人碑
- wéi dān bēi韦丹碑
- xiàn shān bēi岘山碑
- qín bēi秦碑
- nán bēi南碑
- yáng gōng bēi羊公碑
- wèi shí jīng魏石经
- wèi wáng dà hù魏王大瓠
- dǎ qióng bēi打穷碑
- jī bēi鸡碑
- méi zì bēi没字碑
- wèi gōng sǎo魏公扫
- xīn zhān wèi què心瞻魏阙
- lù chéng bēi路程碑
- bēi yīn碑阴
- sān duàn bēi三段碑
- bēi jiào ér碑珓儿
- wèi hè líng魏鹤龄