词典文皇
文皇
词语解释
文皇[ wén huáng ]
⒈ 指三国魏文帝曹丕。
⒉ 指唐太宗李世民。因太宗谥文武大圣皇帝故称。
引证解释
⒈ 指 三国 魏文帝 曹丕。
引南朝 梁 刘勰 《文心雕龙·诔碑》:“文皇 誄末,旨言自陈,其乖甚矣。”
⒉ 指 唐 太宗 李世民。因 太宗 谥 文武大圣皇帝 故称。
引唐 罗隐 《闻大驾巡幸》诗:“静思贵族谋身易,危觉 文皇 创业难。”
《宋史·寇准传》:“上由是嘉之曰:朕得 寇準,犹 文皇 之得 魏徵 也。”
清 和邦额 《夜谭随录·维扬生》:“昔 虬髯客 志在天下,一旦见 文皇,自惭不逮,甘心逊避。”
相关词语
- wén bǐ jiàng文笔匠
- wén mò rén文墨人
- huáng zōng皇宗
- jīn wén jiā今文家
- huáng xiǎng皇想
- huáng cí皇慈
- guǐ wén轨文
- wén bǐ文魮
- nòng wén qīng wǔ弄文轻武
- héng sāi bù wén横僿不文
- qiáng wén jiǎ cù强文浉醋
- mào wén冒文
- wáng hóng wén王洪文
- huáng lù皇路
- yí wén yì jù遗文逸句
- wén suàn文算
- wén zhāng huò文章货
- chóng wén yuàn崇文院
- tóng wén gòng guī同文共规
- qián wén钱文
- wén rén mò shì文人墨士
- gān xiàn wén shū甘限文书
- shùn wén顺文
- shuǐ wén zhàn水文站
- jiǔ wén九文
- zhí wén hài yì执文害意
- wǔ wén nòng fǎ舞文弄法
- fán wén烦文
- jiān zī wén wǔ兼资文武
- xiǎo wén qiǎn shuō謏文浅说