词典文孙
文孙
词语解释
文孙[ wén sūn ]
⒈ 指周文王之孙。《书·立政》:“继自今文子文孙。”孔传:“文子文孙,文王之子孙。”后泛用为对他人之孙的美称。
引证解释
⒈ 指 周文王 之孙。
引《书·立政》:“继自今 文 子 文 孙。”
孔 传:“文 子 文 孙, 文王 之子孙。”
后泛用为对他人之孙的美称。 清 潘祖荫 《<炳烛编>序》:“赖有文孙间关危难,保此遗书。”
清 赵翼 《题肃本淳化帖》诗:“文孙雅意惠来学,妙选宾友相切磋。”
相关词语
- sūn jìng bì hù孙敬闭户
- wén bǐ jiàng文笔匠
- wén mò rén文墨人
- jīn wén jiā今文家
- guǐ wén轨文
- wén bǐ文魮
- nòng wén qīng wǔ弄文轻武
- héng sāi bù wén横僿不文
- qiáng wén jiǎ cù强文浉醋
- mào wén冒文
- wáng hóng wén王洪文
- yí wén yì jù遗文逸句
- wén suàn文算
- wén zhāng huò文章货
- chóng wén yuàn崇文院
- tóng wén gòng guī同文共规
- qián wén钱文
- wén rén mò shì文人墨士
- gān xiàn wén shū甘限文书
- shùn wén顺文
- shuǐ wén zhàn水文站
- jiǔ wén九文
- zhí wén hài yì执文害意
- wǔ wén nòng fǎ舞文弄法
- fán wén烦文
- jiān zī wén wǔ兼资文武
- xiǎo wén qiǎn shuō謏文浅说
- wén pài文派
- wén yì文异
- bān wén ér班文儿