词典文文
文文
词语解释
文文[ wén wén ]
⒈ 古代传说中的兽名。
⒉ 谓崇尚礼文仪节。
引证解释
⒈ 古代传说中的兽名。
引《山海经·中山经》:“又东五十二里,曰 放皋之山 ……有兽焉,其状如蜂,枝尾而反舌,善呼,其名曰文文。”
清 李调元 《卍斋琐录》卷五:“吴任臣 云:‘《兽经》曰:文文善呼,双双善行。’”
⒉ 谓崇尚礼文仪节。 金 王若虚 《诸史辨惑上》:“殷 道亲亲立弟, 周 道尊尊立子。
引殷 道质质者法天,亲其所亲故立弟; 周 道文文者法地,敬其本始故立长子。”
词语组词
相关词语
- wén bǐ jiàng文笔匠
- wén mò rén文墨人
- jīn wén jiā今文家
- guǐ wén轨文
- wén bǐ文魮
- nòng wén qīng wǔ弄文轻武
- héng sāi bù wén横僿不文
- qiáng wén jiǎ cù强文浉醋
- mào wén冒文
- wáng hóng wén王洪文
- yí wén yì jù遗文逸句
- wén suàn文算
- wén zhāng huò文章货
- chóng wén yuàn崇文院
- tóng wén gòng guī同文共规
- qián wén钱文
- wén rén mò shì文人墨士
- gān xiàn wén shū甘限文书
- shùn wén顺文
- shuǐ wén zhàn水文站
- jiǔ wén九文
- zhí wén hài yì执文害意
- wǔ wén nòng fǎ舞文弄法
- fán wén烦文
- jiān zī wén wǔ兼资文武
- xiǎo wén qiǎn shuō謏文浅说
- wén pài文派
- wén yì文异
- bān wén ér班文儿
- wén zhāng shù文章树
