词典衔持
衔持
词语解释
衔持[ xián chí ]
⒈ 相持;对持。
引证解释
⒈ 相持;对持。
引《三国志·魏志·董昭传》:“可使两贼相对衔持,坐待其弊。”
《资治通鉴·汉献帝建安二十四年》引此文, 胡三省 注云:“以马为喻也。两马欲相踶啮,既加之衔勒,两不能动矣,而欲鬭之气未衰,相对衔持,则两虽跳梁,力必自敝。”
《三国志·蜀志·蒋琬传》:“若维征行,衔持 河 右,臣当帅军为 维 镇继。”
相关词语
- chí shāng持觞
- pī jiǎ chí bīng被甲持兵
- kuàng suì chí jiǔ旷岁持久
- chí bá持拔
- chí suàn持算
- chí bǎn持板
- chí hòu持后
- chí gǔ gōng sī持股公司
- chí chí持迟
- dào chí tài ē倒持泰阿
- chí fēn持分
- wěi xián尾衔
- chí bào持抱
- dǎo chí shǒu bǎn倒持手板
- xián shí niǎo衔石鸟
- liè xián列衔
- chí sàng持丧
- xián piàn衔片
- gōng xián宫衔
- jì chí记持
- chí lùn gōng yǔn持论公允
- chí xíng持行
- chí lù yǎng jiāo持禄养交
- xián shǐ衔使
- chí bèi持备
- tōng xián通衔
- xián hèn méng wǎng衔恨蒙枉
- dí xián镝衔
- chí lù bǎo wèi持禄保位
- chí dāo zhí gùn持刀执棍