词典香饭
香饭
词语解释
香饭[ xiāng fàn ]
⒈ 香国世尊之食。亦指佛家的饭食。
⒉ 芳香的饭。
引证解释
⒈ 香国 世尊之食。亦指佛家的饭食。
引《维摩诘经·香积佛品》:“於是 香积如来,以众香鉢盛满香饭与化菩萨。”
南朝 陈 徐陵 《长干寺众食碑》:“证常住者爰乞乳糜,补尊位者犹假香饭。”
唐 王维 《游感化寺》诗:“香饭青菰米,嘉蔬緑芋羹。”
唐 法照 《寄钱郎中》诗:“药苗家自有,香饭乞时多。”
⒉ 芳香的饭。
引北周 庾信 《仙山》诗之二:“石软如香饭,铅销似熟银。”
唐 杜甫 《槐叶冷淘》诗:“碧鲜俱照筯,香饭兼苞芦。”
相关词语
- dīng xiāng zhú丁香竹
- xiāng měi niáng香美娘
- shēng xiāng xiè生香屧
- sì fàn四饭
- shū xiāng mén hù书香门户
- fàn kēng jiǔ náng饭坑酒囊
- xiāng yào cuì méi香药脆梅
- jī xiāng鸡香
- chī tài píng fàn吃太平饭
- yáo xiāng cǎo遥香草
- xiāng yīng香璎
- fàn náng jiǔ wèng饭囊酒甕
- xiāng jié香节
- bǎo mǎ xiāng chē宝马香车
- cán gēng lěng fàn残羹冷饭
- xiāng lián tǐ香奁体
- shāo gēng fàn烧羹饭
- qiān qiān fàn千千饭
- jiǔ yú fàn bǎo酒余饭饱
- tóu xiāng投香
- dōu mò xiāng兜末香
- yóu bì xiāng chē油壁香车
- yī xiāng rén yǐng衣香人影
- lóng xiāng jì龙香剂
- bǎo fàn宝饭
- bái dīng xiāng白丁香
- qí nán xiāng棋楠香
- zhāi yàn xūn xiāng摘艳薰香
- fàn yǐn饭饮
- fàn niú饭牛