词典响坟
响坟
词语解释
响坟[ xiǎng fén ]
⒈ 回教信徒对传说中唐时粤东伊斯兰教教主墓的称呼。
引证解释
⒈ 回教信徒对传说中 唐 时 粤 东伊斯兰教教主墓的称呼。
引《西来宗谱·敬录先贤苏哈爸遗迹》:“未几, 捖个士 果於 粤 东无常,教生等奉葬於围墻内,倣西域坟形……以后人响祀之所,故又呼曰响坟。”
清 蓝煦甫 《天方正学》卷七:“﹝ 旺各师 ﹞墓於 广州 城外……其地龙脉本自西来,而墓於龙首。地方俗称响坟,谓墓间响声可闻十里,墓中诵经之声亦闻十里之远。”
相关词语
- gé xiǎng革响
- fén fēng坟封
- qióng xiǎng kōng gǔ跫响空谷
- lǚ fén旅坟
- yún hé xiǎng yīng云合响应
- chí xiǎng驰响
- xiǎng hé响合
- fén yuán坟园
- xiǎng shān shān响珊珊
- xiǎng yáng响洋
- qiē xiǎng fú shēng切响浮生
- lì xiǎng丽响
- fú shēng qiè xiǎng浮声切响
- fú xiǎng浮响
- qí yàn rú xiǎng其验如响
- tóng xiǎng同响
- qí yīng rú xiǎng其应如响
- mí xiǎng靡响
- fén huā坟花
- yīng duì rú xiǎng应对如响
- nuò xiǎng懦响
- yú xiǎng rào liáng余响繞梁
- tóng shēng xiǎng qì铜声响器
- fēi tiān shí xiǎng飞天十响
- jiǔ fén久坟
- fén tái坟台
- xiǎng niǎn zǐ响捻子
- jiào fén醮坟
- fén tián坟田
- bā yīn xiǎng八音响