词典乡衮
乡衮
词语解释
乡衮[ xiāng gǔn ]
⒈ 乡绅。
引证解释
⒈ 乡绅。
引明 沉德符 《野获编·谐谑·谑语》:“至 嘉靖 间, 分宜 当国,而 高新郑 为史官,候於私宅。时 江西 乡衮求謁者旅集,及 分宜 延客入,皆鞠躬屏气。”
清 李慈铭 《越缦堂读书记·<乾隆绍兴府志><嘉庆山阴县志>》:“盖当日者 李晓园 河 督,以郡守总其成,有吏材而不知学。 平餘山 侍郎,以乡衮主其事,徇人意而不敢言。”
相关词语
- yǔ yún xiāng雨云乡
- rú xiāng儒乡
- tā xiāng yì xiàn他乡异县
- qīng xiāng倾乡
- wú hé xiāng无何乡
- shé xiāng hǔ luò蛇乡虎落
- qí lù tā xiāng歧路他乡
- xiāng fū乡夫
- xiāng nián乡年
- gǔn shí wú què衮实无阙
- bāng xiāng邦乡
- yì jǐn guò xiāng衣锦过乡
- xiāng shū shǒu乡书手
- xiāng tǔ zhì乡土志
- sī dì xiāng思帝乡
- pín xiāng贫乡
- dá xiāng达乡
- tí míng xiāng huì题名乡会
- huí xiāng ǒu shū回乡偶书
- xiāng bèi乡背
- xiāng shù乡术
- shí xiāng hòu石乡侯
- xiāng bǎo乡保
- xiāng dài fū乡大夫
- wù lí xiāng guì物离乡贵
- xiāng zhèn qǐ yè乡镇企业
- xiāng quán乡权
- xiāng shǔ乡属
- cuì hóng xiāng翠红乡
- lí xiāng bèi tǔ离乡背土