词典乡戚
乡戚
词语解释
乡戚[ xiāng qī ]
⒈ 同乡亲戚。
引证解释
⒈ 同乡亲戚。
引清 余怀 《板桥杂记·丽品》:“都城百姓焚烧 马(马士英)阮(阮大鋮 )居第,以 龙友(杨龙友 )乡戚有连,亦被烈炬,顷刻灰烬。”
相关词语
- yǔ yún xiāng雨云乡
- rú xiāng儒乡
- tā xiāng yì xiàn他乡异县
- qīng xiāng倾乡
- wú hé xiāng无何乡
- shé xiāng hǔ luò蛇乡虎落
- qí lù tā xiāng歧路他乡
- xiāng fū乡夫
- xiāng nián乡年
- bāng xiāng邦乡
- yì jǐn guò xiāng衣锦过乡
- xiāng shū shǒu乡书手
- xiāng tǔ zhì乡土志
- sī dì xiāng思帝乡
- quán qī权戚
- pín xiāng贫乡
- dá xiāng达乡
- lán yǒu guā qī兰友瓜戚
- tí míng xiāng huì题名乡会
- huí xiāng ǒu shū回乡偶书
- xiāng bèi乡背
- xiāng shù乡术
- shí xiāng hòu石乡侯
- xiāng bǎo乡保
- xiāng dài fū乡大夫
- wù lí xiāng guì物离乡贵
- guì qī quán mén贵戚权门
- qī jiào戚醮
- xiāng zhèn qǐ yè乡镇企业
- xiāng quán乡权