词典乡绅
乡绅
词语解释
乡绅[ xiāng shēn ]
⒈ 乡里的官吏或读书人。
英country gentleman; squire;
引证解释
⒈ 乡间的绅士。
引《警世通言·桂员外穷途忏悔》:“施还 年幼,岳丈 支公 虽则乡绅,是个厚德长者。”
《平山冷燕》第五回:“﹝ 宋信 ﹞便依旧阔起来,到乡绅人家走动。”
茅盾 《子夜》八:“前 清 时代半个举人,进不了把持地方的‘乡绅’班。”
国语辞典
乡绅[ xiāng shēn ]
⒈ 乡里中有学问、有道德或作过官的人。甚受乡里中人的尊重。
相关词语
- yǔ yún xiāng雨云乡
- rú xiāng儒乡
- tā xiāng yì xiàn他乡异县
- qīng xiāng倾乡
- wú hé xiāng无何乡
- shé xiāng hǔ luò蛇乡虎落
- qí lù tā xiāng歧路他乡
- xiāng fū乡夫
- xiāng nián乡年
- bāng xiāng邦乡
- kāi míng shēn shì开明绅士
- yì jǐn guò xiāng衣锦过乡
- xiāng shū shǒu乡书手
- xiāng tǔ zhì乡土志
- sī dì xiāng思帝乡
- pín xiāng贫乡
- dá xiāng达乡
- tí míng xiāng huì题名乡会
- huí xiāng ǒu shū回乡偶书
- xiāng bèi乡背
- jìn shēn lù缙绅録
- xiāng shù乡术
- shí xiāng hòu石乡侯
- xiāng bǎo乡保
- xiāng dài fū乡大夫
- wù lí xiāng guì物离乡贵
- xiāng zhèn qǐ yè乡镇企业
- xiāng quán乡权
- xiāng shǔ乡属
- cuì hóng xiāng翠红乡