词典响洋
响洋
词语解释
响洋[ xiǎng yáng ]
⒈ 旧时银元的俗称。
引证解释
⒈ 旧时银元的俗称。
引欧阳山 《高干大》第八章:“哎哟,我的好 高主任,你怎么晓得我窖了响洋呢?”
相关词语
- gé xiǎng革响
- yáng jīng huà洋泾话
- chóng yáng mèi wài崇洋媚外
- běi yáng hǎi jūn北洋海军
- qióng xiǎng kōng gǔ跫响空谷
- yún hé xiǎng yīng云合响应
- chí xiǎng驰响
- xiǎng hé响合
- xiǎng shān shān响珊珊
- wǔ yáng zá huò五洋杂货
- yáng chūn shǔ洋椿属
- qiē xiǎng fú shēng切响浮生
- mì yáng沕洋
- lì xiǎng丽响
- fú shēng qiè xiǎng浮声切响
- chì dào yáng liú赤道洋流
- dōng yáng shēn东洋参
- piāo yáng háng hǎi飘洋航海
- hǎi yáng quán海洋权
- fú xiǎng浮响
- qiāng yáng鎗洋
- qí yàn rú xiǎng其验如响
- hǎi yáng xué海洋学
- wǎng yáng瀇洋
- tóng xiǎng同响
- hǎi yáng gōng yuán海洋公园
- yáng sǎng zǐ洋嗓子
- qí yīng rú xiǎng其应如响
- mí xiǎng靡响
- piāo yáng guò hǎi飘洋过海