词典贤朋
贤朋
词语解释
贤朋[ xián péng ]
⒈ 贤德的朋友。
引证解释
⒈ 贤德的朋友。
引唐 韩愈 孟郊 《城南联句》:“韶曙迟胜赏,贤朋戒先庚。”
宋 赵抃 《和韵前人初出鏁头》:“贤朋诗酒乐,行矣自相依。”
相关词语
- xián dù贤度
- xián yán贤言
- xián gē贤歌
- bāo xián è è褒贤遏恶
- qīn xián guǎn钦贤馆
- dù néng hài xián妒能害贤
- miàn péng面朋
- shǐ xián rèn néng使贤任能
- jìn xián píng è进贤屏恶
- péng xiào朋啸
- jǔ xián shǐ néng举贤使能
- péng yǐn朋饮
- xián shǒu贤守
- tuī xián xià shì推贤下士
- wǎng xián往贤
- jìn xián chù jiān进贤黜奸
- jìn xián tuì jiān进贤退奸
- jí xián ào shì嫉贤傲士
- tān xián贪贤
- jù xián巨贤
- xián mǔ liáng qī贤母良妻
- xián zǎi贤宰
- jiàn xián bù yǐn见贤不隐
- xián hé贤合
- gǒu dǎng hú péng狗党狐朋
- tuī xián rèn rén推贤任人
- jìng xián zhòng shì敬贤重士
- qiú xián xià shì求贤下士
- jìng xián lǐ shì敬贤礼士
- péng bāng朋帮