词典习常
习常
词语解释
习常[ xí cháng ]
⒈ 经常。
⒉ 因顺常道。
⒊ 沿袭旧章;遵循常规。
引证解释
⒈ 经常。
引北魏 郦道元 《水经注·河水一》:“西四十里有 风山,上有穴如轮,风气萧瑟,习常不止。”
清 蒲松龄 《聊斋志异·莲香》:“生闻其语,始知狐鬼皆真,幸习常见惯,颇不为骇。”
⒉ 因顺常道。
引《老子》:“见小曰明,守柔曰强。用其光,復归其明,无遗身殃,是谓习常。”
⒊ 沿袭旧章;遵循常规。
引《史记·乐书》:“孝惠、孝文、孝景 无所增更,於乐府习常肄旧而已。”
《周书·苏绰传》:“诸如此辈,悉宜罢黜,无得习常。”
宋 司马光 《文潞公家庙碑》:“公卿亦安故习常,得諉以为辞,无肯唱众为之者。”
相关词语
- dǎo cháng xí gù蹈常习故
- fēng chéng huà xí风成化习
- cóng róng yǒu cháng从容有常
- pǐ xí癖习
- měng zhì cháng zài猛志常在
- cháng dòu常梪
- cháng jiān bīng常坚冰
- cháng wéi常违
- chū cháng diào出常调
- cháng zé常则
- cháng xiàn常宪
- shùn cháng顺常
- cháng yè常业
- mò zhàng xún cháng墨丈寻常
- cháng yòng duì shù常用对数
- cháng jú常局
- yuán cháng wú圆常无
- mó xí模习
- cháng jiǎn常检
- cháng xiāo常销
- cháng yīn常音
- shū cháng殊常
- cháng xù常序
- jiù cháng旧常
- cháng zhēn常珍
- hǎi zhōu cháng shān海州常山
- xí guàn zì rán习惯自然
- biàn xí便习
- xù cháng叙常
- jiào wú cháng shī教无常师