词典幸门
幸门
词语解释
幸门[ xìng mén ]
⒈ 奸邪小人或侥幸者进身的门户。
引证解释
⒈ 奸邪小人或侥幸者进身的门户。
引唐 白居易 《杂兴》诗之三:“奸邪得藉手,从此倖门开。”
《续资治通鉴·宋太宗淳化五年》:“帝谓宰臣曰:‘倖门如鼠穴,何可尽塞!但去其甚者斯可矣。’”
明 沉德符 《野获编·内监·内臣何文鼎》引 何鼎 奏:“近来復有夤缘以啟倖门者。伏望圣明,特敕吏、兵二部审覆,文非考本等程式者,武非军功新行事陞者,自 天顺 元年至今,一切革去,以杜倖门。”
相关词语
- qīng mén qiáo青门桥
- dù mén jué jì杜门絶迹
- rù xìng入幸
- shū xiāng mén hù书香门户
- yán qiū mén延秋门
- sǎo mén扫门
- jiē mén shàn街门扇
- huà jǐ mén画戟门
- liáo mén zhī hè辽门之鹤
- shì mén仕门
- xiàng mén chū xiàng相门出相
- shěng mén省门
- mén miàn bēi门面杯
- dà mén zhōng大门中
- dōng mén yǎn东门眼
- xiǎo mén xià小门下
- chéng mén dù xuě程门度雪
- xiǎo mén shēng小门生
- chē cè guō mén车侧郭门
- xìng fū幸夫
- huáng mén běi sì黄门北寺
- dù mén zì shǒu杜门自守
- mén guǎn xiān shēng门馆先生
- jīn wéi mén禁围门
- bā lì mén巴力门
- yá mén guān牙门官
- mén fù门父
- qīng mén jiě mèi青门解袂
- jī qū kòu mén饥驅叩门
- wàng mén tóu zhǐ望门投止