词典西秦腔
西秦腔
词语解释
西秦腔[ xī qín qiāng ]
⒈ 古代戏曲剧种名。明末清初流行于陕西、甘肃一带。清乾隆间一度在北京盛行。有人认为就是秦腔,或秦腔支派同州梆子。又广东的西秦戏,最早也用此名。伴奏以胡琴为主,月琴副之,不用笙笛。
引证解释
⒈ 古代戏曲剧种名。 明 末 清 初流行于 陕西、甘肃 一带。 清 乾隆 间一度在 北京 盛行。有人认为就是秦腔,或秦腔支派同州梆子。又 广东 的西秦戏,最早也用此名。伴奏以胡琴为主,月琴副之,不用笙笛。
相关词语
- qín jìng gāo xuán秦镜高悬
- shēng xī tiān升西天
- qín bì秦璧
- xī shān rì bó西山日薄
- pái qiāng排腔
- qín jiàn秦鉴
- ná qiāng zuò diào拿腔作调
- xī shān fū西山夫
- xī ān bēi lín西安碑林
- dōng cáng xī duǒ东藏西躲
- dōng duǒ xī táo东躲西逃
- dōng yáng xī dàng东扬西荡
- qín shì秦氏
- dōng lāo xī mō东捞西摸
- dōng chí xī jī东驰西击
- zhí xī直西
- qín guó秦虢
- lā dōng bǔ xī拉东补西
- dōng chí xī zhuàng东驰西撞
- dōng duǒ xī pǎo东躲西跑
- kē xī jiā dǎo科西嘉岛
- qín dì nǚ秦帝女
- qín jīng秦京
- qín xué秦学
- qín tóng秦铜
- dōng líng xī luò东零西落
- xī luò guǐ róng西落鬼戎
- qín huáng hàn wǔ秦皇汉武
- dōng tán xī shuō东谈西说
- dīng xī lín丁西林