词典喧传
喧传
词语解释
喧传[ xuān chuán ]
⒈ 犹哄传;盛传。
引证解释
⒈ 犹哄传;盛传。
引唐 张仲素 《贺获刘闢表》:“万里喧传,兆人鼓舞。”
宋 周邦彦 《诉衷情》词:“喧传京国声价,年少最无量。”
清 纪昀 《阅微草堂笔记·滦阳消夏录三》:“次日,喧传某家少年遇鬼中恶。”
郁达夫 《采石矶》:“不多几日,这一首 太白楼 会宴的名诗,就喧传在 长江 两岸的士女的口上了。”
相关词语
- chuán rǎn qī传染期
- chuán líng zhōng传令钟
- é yǐ chuán é讹以传讹
- chuán zuǐ传嘴
- yōng chuán拥传
- nòng xuān dǎo guǐ弄喧捣鬼
- xuān kè duó zhǔ喧客夺主
- fán xuān烦喧
- jiě chuán解传
- chuán dào qióng jīng传道穷经
- chuán mǎ传马
- yì wén chuán shuō异闻传说
- xuān chuán duì宣传队
- chuán tǒng cí lèi传统词类
- chuán kǎo传考
- zá chuán杂传
- chuán sòng bù jué传诵不绝
- chuán wéi xiào bǐng传为笑柄
- chuán yóu传邮
- gòng chuán共传
- fēn chuán分传
- chuán yì传役
- chuán guī xí zǔ传圭袭组
- qīng bì chuán dào清跸传道
- chuán cáo bìng传槽病
- chuán yù传鬻
- chuán wén yì cí传闻异辞
- tíng chuán cháng mǎn停传常满
- shī lǐ chuán jiā诗礼传家
- gū chuán孤传