词典悬侯
悬侯
词语解释
悬侯[ xuán hòu ]
⒈ 挂着的箭靶。
引证解释
⒈ 挂着的箭靶。
引《隋书·礼仪志三》:“皇帝入便殿,更衣以出,驊騮令进御马,有司进弓矢。帝射讫,还御坐,射悬侯,又毕,羣官乃射五埒。”
相关词语
- hóu fú yù shí侯服玉食
- cì gǔ xuán liáng刺骨悬梁
- qín jìng gāo xuán秦镜高悬
- kǎn hóu qī坎侯漆
- xuán fǎ悬法
- xuán jīng wàn lǐ悬旌万里
- mù rú xuán zhū目如悬珠
- fù zhuì xuán shé附赘悬肬
- hóu bù侯不
- yǎn xuán xuán眼悬悬
- xuán yá qiào bì悬崕峭壁
- gū xuán kè jì孤悬客寄
- dào xuán zhī wēi倒悬之危
- gān ruì hóu甘鋭侯
- yǐn hòu tǐ隐侯体
- hé hóu河侯
- shùn jì hòu顺济侯
- xuán yáng mài gǒu悬羊卖狗
- zhòng guǎ xuán jué众寡悬绝
- gòu xuán购悬
- xuán yìng悬应
- shí xiāng hòu石乡侯
- xuán jiàn悬见
- dà xià hóu大夏侯
- bái bǎn hòu白版侯
- xuán tóu cì gǔ悬头刺股
- cì gǔ xuán liáng刺股悬梁
- xuán ruò rì yuè悬若日月
- xuán liáng cì gǔ悬梁刺骨
- zōng shèng hòu宗圣侯