词典悬令
悬令
词语解释
悬令[ xuán lìng ]
⒈ 公布法令。
引证解释
⒈ 公布法令。
引清 魏源 《<圣武记>叙》:“尝观 周、汉、唐、宋、金、元、明 之中叶矣,瞻其闕,夫岂无悬令;询其庭,夫岂无充位。”
相关词语
- cì gǔ xuán liáng刺骨悬梁
- qín jìng gāo xuán秦镜高悬
- chuán líng zhōng传令钟
- shū lìng淑令
- xuán fǎ悬法
- màn lìng慢令
- xuán jīng wàn lǐ悬旌万里
- mù rú xuán zhū目如悬珠
- nì lìng逆令
- fù zhuì xuán shé附赘悬肬
- lìng rén qǐ jìng令人起敬
- lìng qǔ令曲
- yǎn xuán xuán眼悬悬
- sì guān lìng食官令
- zǒng sī lìng总司令
- lìng sì令似
- xuán yá qiào bì悬崕峭壁
- gū xuán kè jì孤悬客寄
- dào xuán zhī wēi倒悬之危
- tóu zǐ lìng骰子令
- lìng rén mò cè令人莫测
- lìng cī令疵
- qǐ lìng起令
- xuán yáng mài gǒu悬羊卖狗
- lìng cǎo令草
- qiān lìng迁令
- zhòng guǎ xuán jué众寡悬绝
- gòu xuán购悬
- xuán yìng悬应
- chái sāng lìng柴桑令