词典喧乱
喧乱
词语解释
喧乱(喧亂)[ xuān luàn ]
⒈ 喧闹不拘礼度。
引证解释
⒈ 喧闹不拘礼度。
引《隋书·隐逸传·李士谦》:“李氏 宗党豪盛,每至春秋二社,必高会极欢,无不沉醉諠乱。”
相关词语
- jìn bào jìng luàn禁暴静乱
- luàn zāi乱灾
- tún luàn屯乱
- miù luàn谬乱
- jìn bào zhèng luàn禁暴正乱
- dú luàn毒乱
- luàn sōng sōng乱松松
- luàn chén nì zǐ乱臣逆子
- luàn bài乱败
- xīn fán lǜ luàn心烦虑乱
- nòng xuān dǎo guǐ弄喧捣鬼
- xuān kè duó zhǔ喧客夺主
- yǔ líng xīng luàn雨零星乱
- luàn jǐng乱阱
- yǎn huā xīn luàn眼花心乱
- huò luàn xiāng xún祸乱相寻
- fán xuān烦喧
- cān luàn参乱
- pò líng sān luàn破零三乱
- luàn xià fēng biāo乱下风飑
- hú zuò luàn wéi胡作乱为
- náo luàn挠乱
- rén duō shǒu luàn人多手乱
- gǔ luàn淈乱
- bō luàn zhī cái拨乱之才
- tǎo luàn讨乱
- gé luàn革乱
- luàn yuán乱原
- bō luàn jì wēi拨乱济危
- luàn mén乱门