词典悬指
悬指
词语解释
悬指[ xuán zhǐ ]
⒈ 谓定向悬挂。
引证解释
⒈ 谓定向悬挂。
引北齐 颜之推 《颜氏家训·归心》:“天汉悬指,那不散落?水性就下,何故上腾?”
相关词语
- cì gǔ xuán liáng刺骨悬梁
- jiàng zhǐ匠指
- qín jìng gāo xuán秦镜高悬
- zhǐ chéng zhī jiān指成之间
- xuán fǎ悬法
- zhǐ nán lù指南录
- xuán jīng wàn lǐ悬旌万里
- mù rú xuán zhū目如悬珠
- fù zhuì xuán shé附赘悬肬
- dà mǔ zhǐ大母指
- zhǐ liào指料
- yǎn xuán xuán眼悬悬
- xuán yá qiào bì悬崕峭壁
- xiān yì chéng zhǐ先意承指
- gū xuán kè jì孤悬客寄
- dào xuán zhī wēi倒悬之危
- zhǐ shǔ指属
- shí zhǐ lù fèng十指露缝
- jì rì zhǐ qī计日指期
- zhǐ bù shèng qū指不胜屈
- shí èr zhǐ cháng十二指肠
- xuán yáng mài gǒu悬羊卖狗
- qū zhǐ ér shǔ屈指而数
- zhòng guǎ xuán jué众寡悬绝
- gòu xuán购悬
- xuán yìng悬应
- fā zòng zhǐ shǐ发纵指使
- jù zhǐ巨指
- xuán jiàn悬见
- xuán tóu cì gǔ悬头刺股