词典雪晴
雪晴
词语解释
雪晴[ xuě qíng ]
⒈ 雪止天晴。
引证解释
⒈ 雪止天晴。
引唐 戴叔伦 《转应词》:“山南山北雪晴,千里万里月明。”
宋 陆游 《雪后寻梅偶得绝句》之一:“雪晴萧散曳笻枝,小坞寻梅正及时。”
元 无名氏 《渔樵记》楔子:“且喜今日雪晴了也,我要去打柴。”
相关词语
- biàn xuě辩雪
- bīng hún xuě pò冰魂雪魄
- qíng hào晴昊
- dān xuě sāi jǐng担雪塞井
- chéng mén dù xuě程门度雪
- hóng fēi xuě zhǎo鸿飞雪爪
- lǐ xuě理雪
- xuě hǎi bīng shān雪海冰山
- tiāo xuě tián jǐng挑雪填井
- niè xuě cān zhān啮雪餐毡
- dān xuě丹雪
- xuě shī雪诗
- qín xuě秦雪
- bīng tiān xuě jiào冰天雪窑
- cān fēng niè xuě餐风啮雪
- xuě shān tóng zǐ雪山童子
- xuě jiàn雪磵
- xuě àn雪案
- qíng bō晴波
- bái tóu dié xuě白头迭雪
- bào yuàn xuě chǐ抱怨雪耻
- bīng zhù xuě chē冰柱雪车
- tāng xuě汤雪
- dié xuě迭雪
- huà lóng diǎn jīng画龙点晴
- bào yuàn xuě chǐ报怨雪耻
- chéng mén fēi xuě程门飞雪
- yǒng xuě zhī cái咏雪之才
- lǐ wǎng xuě zhì理枉雪滞
- xuě chuáng雪床