词典训禽荒
训禽荒
词语解释
训禽荒[ xùn qín huāng ]
⒈ 谓以迷于畋猎将导致亡国为训。语本《书·五子之歌》:“训有之,内作色荒,外作禽荒,甘酒嗜音,峻宇雕墙,有一于此,未必不亡。”孔传:“作,为也。迷乱曰荒。色,女色。禽,鸟兽。”
引证解释
⒈ 谓以迷于畋猎将导致亡国为训。
引语本《书·五子之歌》:“训有之,内作色荒,外作禽荒,甘酒嗜音,峻宇雕墙,有一于此,未必不亡。”
孔 传:“作,为也。迷乱曰荒。色,女色。禽,鸟兽。”
唐 刘肃 《大唐新语·规谏》:“玄宗 初即位,猎于 渭川。时 知古(魏知古 )从驾,因献诗以讽,曰:‘尝闻 夏 太康,五弟训禽荒,我后来冬狩,三驱盛礼张。’”
相关词语
- huāng guài荒怪
- yù dǐ qín玉抵禽
- lǐ sī xùn李思训
- cí xùn词训
- shī lǐ zhī xùn诗礼之训
- xùn chéng训程
- bǎi qín cháng百禽长
- huāng sù荒速
- huāng bái荒白
- liú huāng流荒
- shén qì huāng guài神气荒怪
- diǎn xùn典训
- xùn yǎ训雅
- jiǔ wěi qín九尾禽
- guāng xùn光训
- qióng qín穷禽
- xùn yì训翼
- huāng zǐ chán sūn荒子孱孙
- xùn dé训德
- bǎn huāng板荒
- jiǎng xùn讲训
- xùn bīng训兵
- róng huāng戎荒
- shā huāng dì沙荒地
- kāi jī huāng开饥荒
- míng qín lèi鸣禽类
- huāng jiāo kuàng yě荒郊旷野
- mào huāng耄荒
- liáo huāng辽荒
- yǔ lǎo yān huāng雨老烟荒