词典烟春
烟春
词语解释
烟春[ yān chūn ]
⒈ 亦作“烟春”。
⒉ 春天。
引证解释
⒈ 亦作“烟春”。春天。参见“烟花”。
引唐 郑谷 《石门山泉》诗:“烟春雨晚閒吟去,不復远寻 皇子陂。”
相关词语
- yān zī烟资
- chūn wū春乌
- mǎn liǎn chūn fēng满脸春风
- yǒu jiǎo yáng chūn有脚阳春
- fǎng chūn访春
- yān xiá xīn烟霞心
- yǒu qì wú yān有气无烟
- qīng chūn kè青春客
- yù hóng chūn玉红春
- mǎ ěr chūn fēng马耳春风
- cán chūn残春
- páng chūn旁春
- xiǎo chéng zhī chūn小城之春
- yóu chūn tú游春图
- lǔ yān卤烟
- là yǐ chūn蜡蚁春
- yōu yān幽烟
- zhàng yǔ mán yān瘴雨蛮烟
- jiāo yān燋烟
- yǔ lǎo yān huāng雨老烟荒
- huáng chūn míng黄春明
- chǐ yá chūn sè齿牙春色
- yān bō diào tú烟波钓徒
- chūn cán chōu sī春蚕抽丝
- yǔ jǐng yān yuán雨井烟垣
- chūn liú春骝
- yān huā zhài烟花债
- guò yǎn yān yún过眼烟云
- lòu xiè chūn guāng漏洩春光
- chūn qiū kē春秋科